19.HAI VẦNG TRĂNG
MUỘN
I
Trăng đã chết, vầng
trăng đã chết
Nhưng xuân về trăng
lại sẽ hồi sinh.
Và trên vầng trán của
cây dương
Ngọn gió phương nam
vần vũ.
Và đây chính là thời
vụ
Tiếng thở dài chất
chứa ở trong tim.
Và những mũ cỏ bao
trùm
Trên mái nhà ngói
lát.
Trăng đã chết, vầng
trăng đã chết
Nhưng xuân về trăng
lại sẽ hồi sinh.
II
Buổi chiều màu xanh
đang hát
Bài hát ru, ru những
cây cam.
Và em gái của tôi
đang hát:
Mặt đất trở thành một
quả cam.
Để cho mặt trăng thổn
thức:
Ta cũng muốn thành
một quả cam.
Em ơi cho dù em có
hát
Cho dù em có mặc áo
màu hồng
Em cũng không thành,
dù chỉ quả chanh
Thật vô cùng tiếc!
I
La luna está muerta, muerta;
pero resucita en la primavera.
Cuando en la frente de los chopos
se rice el viento del Sur.
Cuando den nuestros corazones
su cosecha de suspiros.
Cuando se pongan los tejados
sus sombreritos de yerba.
La luna está muerta, muerta;
pero resucita en la primavera.
II
La tarde canta
una berceuse a las naranjas.
Mi hermanita canta:
La tierra es una naranja.
La luna llorando dice:
Yo quiero ser una naranja.
No puede ser, hija mía,
aunque te pongas rosada.
Ni siquiera limoncito.
¡Qué lástima!
20.CHẾT BUỔI BÌNH
MINH
Đêm có bốn vầng trăng
Mà cây chỉ một
Và bóng râm chỉ một
Và một con chim trong
chiếc lá đêm.
Dấu vết của nụ hôn em
Anh đi tìm trên cơ
thể.
Dòng sông hôn lên
ngọn gió
Chạm đến rất nhẹ
nhàng.
Anh giữ trong tay
mình
Lời “không” mà em đã
tặng
Giống như đá nặng
Giống như sáp của
chanh.
Đêm có bốn vầng trăng
Mà cây chỉ một.
Tình yêu găm vào ký
ức
Trên đỉnh của kim.
Murió al amanecer
Noche de cuatro lunas
y un solo árbol,
con una sola sombra
y un solo pájaro.
Busco en mi carne las
huellas de tus labios.
El manantial besa al viento
sin tocarlo.
Llevo el No que me diste,
en la palma de la mano,
como un limón de cera
casi blanco.
Noche de cuatro lunas
y un solo árbol.
En la punta de una aguja
está mi amor ¡girando!