Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

Thơ Lorca - Tổ khúc gương


39.TỔ KHÚC GƯƠNG

Biểu tượng

Chúa Giê-su
Cầm trong mỗi bàn tay
Là một chiếc gương.
Hình bóng Ngài rung
Và được nhân lên.
Những ánh nhìn màu đen
Bằng trái tim
Làm cho hoàn chỉnh.
Tôi tin!

Suite de los espejos

Símbolo

Cristo
tenía un
espejo
en cada mano.
Multiplicaba
su propio espectro.
Proyectaba su corazón
en las miradas
negras.
¡Creo!


Gương lớn

Chúng ta đang sống
Dưới một tấm gương lớn
Con người là màu xanh!
Hosanna!

El gran espejo

Vivimos
bajo el gran espejo.
¡El hombre es azul!
¡Hosanna!


Sự phản chiếu

Chị Hằng
(Là thủy ngân rót ra chăng?)
Không hẳn thế.
Cậu bé con nào thắp lửa
Cho đèn của chị Hằng?

Chỉ con bướm bay lên
Là tất cả chìm vào bóng đêm.
Không thể nào… xin im lặng
Đấy là đom đóm
Đấy là trăng.

Reflejo

Doña Luna.
(¿Se ha roto el azogue?)
No.
¿Qué muchacho ha encendido
su linterna?

Sólo una mariposa
basta para apagarte.
Calla... ¡Pero es posible!
¡Aquella luciérnaga
es la luna!


Những tia sáng

Tất cả xung quanh là chiếc quạt mở to
Người anh em, hãy mở rộng vòng tay của bạn.
Chúa chỉ là một điểm phía trước thôi mà.

Rayos

Todo es abanico.
Hermano, abre los brazos.
Dios es el punto.


Tiếng vọng

Chim hót
Vì cô đơn.
Không khí tăng lên
Còn ta nghe không bằng tai, mà chỉ
Bằng gương.

Réplica

Un pájaro tan solo
canta.
El aire multiplica.
Oímos por espejos.


Đất

Tất cả chúng ta
Đi trên một tấm gương
Trong suốt
Trên kính
Không vẩn đục.
Nếu hoa huệ sinh ra
Từ phía khác
Nếu hoa hồng sinh ra
Từ phía khác
Nếu rễ cây dưới đất
Cũng thấy sao trời
Còn con người
Chết không nhắm mắt
Thì chúng ta muốn thành những thiên nga.

Tierra

Andamos
sobre un espejo,
sin azogue,
sobre un cristal
sin nubes.
Si los lirios nacieran
al revés,
si las rosas nacieran
al revés,
si todas las raíces
miraran las estrellas,
y el muerto no cerrara
sus ojos,
seríamos como cisnes.


Sự bất thường

Đằng sau mỗi tấm gương
Những ngôi sao đang tắt
Và cô bé cầu vồng
Đang ngủ say như chết.

Đằng sau mỗi tấm gương
Tĩnh lặng đến tận cùng
Bầy lặng yên không cánh
Ở lại đó muôn năm.

Mặt nước phẳng như gương
Đấy là xác ướp
Ánh sáng em hãy khép
Vào giữa đêm xuân.

Mặt nước phẳng như gương
Những giọt sương đầu tiên
Đã mở ra cuốn sách
Và tiếng vọng trở thành xác thịt.

Capricho

Detrás de cada espejo
hay una estrella muerta
y un arco iris niño
que duerme.

Detrás de cada espejo
hay una calma eterna
y un nido de silencios
que no han volado.

El espejo es la momia
del manantial, se cierra,
como concha de luz,
por la noche.

El espejo
es la madre-rocío,
el libro que diseca
los crepúsculos, el eco hecho carne.


Thần đạo

Chuông vàng
Chùa rồng
Lời tilin, tilin
Trên đồng ruộng mênh mông
Mạch nước nguồn
Ngọn nguồn sự thật
Và trong khoảng cách
Diệc hồng
Núi lửa giờ đã tắt.

Sinto

Campanillas de oro.
Pagoda dragón.
TiIín, tilín,
sobre los arrozales.
Fuente primitiva.
Fuente de la verdad.
A lo lejos,
garzas de color rosa
y el volcán marchito.


Mắt

Trong đôi mắt mở rộng
Có vô khối những con đường
Những ngã tư thênh thang
Ẩm ướt và rợp bóng.
Cái chết ghé thường xuyên
Từ những cánh đồng bí ẩn.
Như người làm vườn
Cắt hoa bằng nước mắt.
Đường chân trời của mắt
Muôn thuở chẳng tìm ra.
Trong những mắt này lạc lối chúng ta
Như bị lạc trong rừng trinh nữ.
Như ngôi nhà mà khi đi vào đó
Chẳng còn tìm thấy lối ra.
Và tất cả chúng ta
Đi trên con đường đó.
Hỡi cậu bé chưa có tình yêu
Hãy cầu xin Chúa
Đừng cầm lấy cành ivy màu đỏ
Elenita, em đang thêu vòng đeo vào cổ
Hãy coi chừng giùm người khách ghé qua.

Los ojos

En los ojos se abren
infinitos senderos.
Son de encrucijadas
de la sombra.
La muerte llega siempre
de esos campos ocultos.
(Jardinera que troncha
las flores de las lágrimas.)
Las pupilas no tienen
horizontes.
Nos perdemos en ellas
como en la selva virgen.
Al castillo de irás
y no volverás
se va por el camino
que comienza en el iris.
¡Muchacho sin amor,
Dios te libre de la yedra roja!
Guárdate del viajero,
Elenita que bordas
corbatas!


Khởi thủy

Adam và Eva
Nghe theo lời con rắn
Đã đập vỡ chiếc gương ra
Thành hàng trăm mảnh
Mà hòn đá
Là quả táo ngày xưa

Initium

Adán y Eva.
La serpiente
partió el espejo
en mil pedazos,
y la manzana

fue la piedra.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét