Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

Thơ Lorca - Giai điệu của đêm


4.GIAI ĐIỆU CỦA ĐÊM

Anh cảm thấy kinh hoàng
đứng gần bên lá chết
sợ hãi với cánh đồng
vô sinh và ẩm ướt
nếu như không thức dậy
không thức dậy vì em
thì mình em còn lại
trong giá lạnh tim anh.

Giọng của ai lè nhè
vọng lại từ xa đó?
Ô, tình yêu của ta
cơn gió đập vào cửa sổ.

Trong chuỗi ngọc của em
ẩn giấu ánh bình minh.
vì sao em từ giã
Với anh giữa con đường?
Em đi – con chim của anh
bồi hồi thổn thức
và bụi nho xanh
không còn mọng nước.

Giọng của ai lè nhè
vọng lại từ xa đó?
Ô, tình yêu của ta
cơn gió đập vào cửa sổ.

Em sẽ không biết được
con bướm tuyết dịu dàng
và cháy lên khao khát
ngôi sao của tình anh.
Rồi buổi sớm mai này
cơn mưa rót xuống
từ cành khô trên cây
những tổ chim rơi xuống.

Giọng của ai lè nhè
vọng lại từ xa đó?
Ô, tình yêu của ta
cơn gió đập vào cửa sổ.


Aire nocturno

Tengo mucho miedo
de las hojas muertas,
miedo de los prados
llenos de rocío.
Yo voy a dormirme;
si no me despiertas,
dejaré a tu lado mi corazón frió.

¿Qué es eso que suena
muy lejos?
Amor. El viento en las vidrieras,
¡amor mío!

Te puse collares
con gemas de aurora.
¿Por qué me abandonas
en este camino?
Si te vas muy lejos,
mi pájaro llora
y la verde viña
no dará su vino.

¿Qué es eso que suena
muy lejos?
Amor. El viento en las vidrieras,
¡amor mío!

Tú no sabrás nunca,
esfinge de nieve,
lo mucho que yo
te hubiera querido
esas madrugadas
cuando tanto llueve
y en la rama seca
se deshace el nido.

¿Qué es eso que suena
muy lejos?
Amor. El viento en las vidrieras,
¡amor mío!
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét