Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

Lorca - Bài thơ về cái chết màu đen


30.BÀI THƠ VỀ CÁI CHẾT MÀU ĐEN

Muốn ngủ say bằng giấc mơ của táo mùa thu
Tránh cái cảnh chen chúc ngoài nghĩa địa
Muốn ngủ say bằng giấc mơ đứa bé
Mơ ném con tim vào biển mịt mù.

Đừng nói rằng người chết máu vẫn còn
Rằng bờ môi héo hon đòi uống nước.
Đừng nhắc lại rằng cỏ hoa đau tức
Rằng miệng như con rắn của trăng non.

Xin mọi người hãy cứ để cho tôi
Ngủ một trăm năm, một thời gian, một phút
Để tất cả hiểu rằng tôi không chết
Rằng máng cỏ vàng - là những bờ môi
Rằng tôi là bạn của ngọn gió tây
Là cái bóng lớn của dòng nước mắt.

Buổi bình minh xin che mặt cho tôi
Để bầy kiến không bò lên đôi mắt
Và hãy rửa bàn chân bằng nước ướt
Để những con bọ cạp sẽ co vòi.

Muốn ngủ say – nhưng bằng giấc mơ của táo mùa thu
Học tiếng khóc rửa sạch làu trái đất
Vì muốn ở lại trong đứa con loạn lạc
Muốn vứt con tim vào biển mịt mù.

Gacela de la muerte oscura

Quiero dormir el sueño de las manzanas
alejarme del tumulto de los cementerios.
Quiero dormir el sueño de aquel niño
que quería cortarse el corazón en alta mar.

No quiero que me repitan que los muertos no pierden la sangre;
que la boca podrida sigue pidiendo agua.
No quiero enterarme de los martirios que da la hierba,
ni de la luna con boca de serpiente
que trabaja antes del amanecer.

Quiero dormir un rato,
un rato, un minuto, un siglo;
pero que todos sepan que no he muerto;
que haya un establo de oro en mis labios;
que soy un pequeño amigo del viento Oeste;
que soy la sombra inmensa de mis lágrimas.

Cúbreme por la aurora con un velo,
porque me arrojará puñados de hormigas,
y moja con agua dura mis zapatos
para que resbale la pinza de su alacrán.

Porque quiero dormir el sueño de las manzanas
para aprender un llanto que me limpie de tierra;
porque quiero vivir con aquel niño oscuro
que quería cortarse el corazón en alta mar.
  
31.BÀI THƠ VỀ TÌNH YÊU KỲ DIỆU

Lửa và thạch cao
Của đất hoang tàn nhẫn
Em là nước trong tim trên cánh hoa nhài.

Lửa và ánh chớp
Của bầu trời nhẫn tâm
Em là tiếng xạc xào trong tim của tuyết.

Đất hoang và bầu trời
Trói đôi bàn tay tôi rất chặt.

Đất hoang và bầu trời
Quất roi lên vết thương của xác thân tôi.

Gacela del amor maravilloso.

Con todo el yeso
de los malos campos,
eras junco de amor, jazmín mojado.

Con sur y llamas
de los malos cielos,
eres rumor de nieve por mi pecho.

Cielos y campos
anudaban cadenas en mis manos.

Campos y cielos
azotaban las llagas de mi cuerpo.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét