Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

Giá mà anh có thể đoán theo trăng


2.GIÁ MÀ ANH CÓ THỂ ĐOÁN THEO TRĂNG

Anh nhắc lại cái tên em
Trong lặng im đêm tối
Khi những ngôi sao kết lại
Cùng với sông trăng
Những chiếc lá ngủ mơ màng
Cúi mình trên con đường nhỏ
Và anh cứ ngỡ mình trong lúc đó
Là những tiếng động buồn thương
Trong những giờ phút điên cuồng
Miễn cưỡng hát về quá khứ.

Anh nhắc lại cái tên em
Trong lặng im đêm tối
Cái tên em vang lên xa vời vợi
Như chưa bao giờ vang lên
Xa hơn những ngôi sao – cái tên của em
Và buồn hơn cơn mưa mệt mỏi.

Không biết anh rồi có còn yêu em lại
Như anh đã từng yêu ngày nào?
Chẳng lẽ con tim của anh có lỗi?
Và tình yêu không biết sẽ về đâu
Khi màn sương mỏng manh tan hết?
Tình sẽ trở nên sáng và dịu êm?
Anh không biết được.
Giá mà anh có thể đoán theo trăng
Như hoa cúc, thì anh sẽ ngắt.


Si mis manos pudieran deshojar

Yo pronuncio tu nombre
en las noches oscuras,
cuando vienen los astros
a beber en la luna
y duermen los ramajes
de las frondas ocultas.
Y yo me siento hueco
de pasión y de música.
Loco reloj que canta
muertas horas antiguas.

Yo pronuncio tu nombre,
en esta noche oscura,
y tu nombre me suena
más lejano que nunca.
Más lejano que todas las estrellas
y más doliente que la mansa lluvia.

¿Te querré como entonces
alguna vez? ¿Qué culpa
tiene mi corazón?
Si la niebla se esfuma,
¿qué otra pasión me espera?
¿Será tranquila y pura?
¡Si mis dedos pudieran
deshojar a la luna!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét